Quán cơm thân thuộc

Bài viết trong loạt chuyện Sài Gòn mà mình được là một phần trong đó :)

Quán có 2 bác gái đã đứng tuổi. Người chị bán cơm, người em bán nước.

chuyen sai gon - an com son
Dĩa cơm mà mềnh đang ăn

# Một lần vào trưa muộn.
Thằng nhỏ như thường lệ âm thầm chui vô 1 góc. Phần cơm của hắn bao giờ cũng đầy ra tận mép dĩa. No lắm nhưng luôn cố mà ăn cho hết. Mấy đứa sv ngồi bàn đằng xa nhìn hắn vét từng hạt sót lại một cách say mê. Hắn lấy thìa đưa qua, lấy nỉa quẹt lại coi bộ rất chuyên!
# Lần khác. Trưa vãn khách.
Thằng nhỏ ngồi ung dung ngó ra cửa sổ. Nay ăn không hết cơm. Hắn ngại không biết 2 bác lúc ra dọn dĩa sẽ nghĩ thế nào đây. Đồ ăn nay vẫn hơi bị ngon mà.
Bước ra gửi tiền, hắn buột miệng buông lời xã giao ” nay cô cho nhiều cơm quá nên con ăn không hết ạ (:
“Bà ơi, thằng cu kêu bà cho nhiều cơm quá ăn hổng có hết. À mà mấy hôm rày hông thấy mày mua nước ủng hộ cô nghen!”
Có chút ngượng vặt, hắn vội quay xe đạp số rồ ga ngoặt qua góc hẻm. Ngó thấy khóe miệng hắn như đang mở rộng hơn…

OANH CAFE.
Vừa ngồi xuống, loay hoay tìn chổ cắm điện. Nhỏ 4 mắt bưng ra 1 khay trà đá cafe sữa.
Hắn vờ trố mắt ” ủa. Chưa gọi gì mà sao bê cafe ra vậy nè”. Nhỏ ném nụ cười trách yêu.
Chắc thầm nghĩ về cái anh ngày nào cũng ngồi chai mông im thin thít nay biết chọc cười là sao ta @
Lần này thì chắc cú khóe miệng của hắn mở rộng hết cỡ :D
#chuyện_sài_gòn 

You might also like
Leave A Reply

Your email address will not be published.