Kể chuyện một lần đi giao hàng

Bài viết trong loạt chuyện Sài Gòn mà mình được là một phần trong đó :)

Chị kêu, qua bên đây có thang máy nè Vũ. “Dạ, em đi thang bộ chị ơi, em không sợ thang máy và cũng chả sợ chị đâu hì ”?
Chả sợ gì, nhưng hôm nay mình diễn vai hiền nên phải giả đò ngây ngô chibi. Chứ hôm tới đóng vai ác thì biết :3.

Chị làm thư ký và cũng là dân truyền hình nên miệng mồm đáo để. Hôm qua thôi còn dịu ngọt nay cứ hét đanh đảnh. Mọa. Sau một hồi ăn cháo chửi, chị tiễn mình ra tận thang máy và miệng vẫn còn liến thoắng.

Thôi né cho gọn! :3

Đùa chứ, mình hăm hở đi thang bộ bởi muốn ngó lại những vệt son mà mấy cô nào vui tính hun lên tường :3 Chắc là luyện khóa môi trộm răng tráo lưỡi chăng ?! ?

Những vệt son mà ai đó vui tính hôn lên tường, trong cầu thang bộ :3

Cuối cùng cũng lê được con xe ra khỏi hầm.
– “Không thu tiền gửi xe chú nhá”.
– “Má mài, mài biết gửi miễn phí rồi mà còn vờ hỏi đồ…” .
Đang trả vé, chú nói bâng quơ, “đứa nào ban nãy để quên điện thoại trong cốp xe, kêu ink ỏi quá mài ơi…”

Ngồi lên xe rồi mà hồn còn vương theo đoạn nhạc chuông ban nãy:
“fly me to the moon, and let me play among the starss.
fill my heart with song, and let me sing for ever more”

Link bản nhạc này:

start up
Comments (0)
Add Comment